Chương 10: Đi vay

[Dịch] Sông Băng Tận Thế, Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư

4.875 chữ

24-11-2023

[Trương Dịch, cuối tuần thật chán quá đi. Thật sự muốn có người cùng chị ra ngoài đi dạo.]

Trương Dịch liếc nhìn thoáng qua rồi ném điện thoại sang một bên.

Anh đến ngân hàng rồi làm thủ tục vay tiền.

Số tiền Trương Dịch muốn vay rất lớn, cũng may là giấy tờ của căn nhà rất đầy đủ, bên ngân hàng cũng chấp nhận được.

Nhờ như vậy mà hồ sơ xin vay tiền của anh được xét duyệt rất nhanh, có điều bên ngân hàng chỉ cho anh vay 4 triệu.

Trương Dịch cũng không cò kè mặc cả làm gì, dù sao cũng đều là tiền cho không, anh cũng không có thời gian để lừa phỉnh ngân hàng.

Sau khi sảng khoái ký kết, bên ngân hàng cũng chuyển tiền vào trong tài khoản của anh.

“Bây giờ, tiêu hết hơn 1 triệu trả tiền đặt tiệc, trong tay của mình còn dư khoảng 5 triệu.”

"Hẳn là đủ để sửa chữa nhà ở. Có điều, mình còn cần mua thêm một lượng lớn thuốc men và vũ khí. Bao nhiêu đây tiền cũng chưa chắc đủ."

Trương Dịch xoa xoa cái cằm, bắt đầu suy nghĩ xem làm thế nào để kiếm về được nhiều tiền hơn.

Lúc này, ở bên ven đường có một tên tóc vàng nhìn thấy Trương Dịch đang trầm tư suy nghĩ, ánh mắt gã sáng lên, lập tức đi tới.

"Này, anh bạn, có phải đang cần tiền hay không?"

Trương Dịch ngẩng đầu lên nhìn Tóc Vàng.

"Anh là ai?"

Nụ cười trên mặt Tóc Vàng càng sâu hơn, gã thấp giọng hỏi: "Tôi hỏi cậu bây giờ có phải đang cần tiền hay không? Mà bên phía ngân hàng không có cậu vay có đúng không?"

Trương Dịch nghe xong liền hiểu được người trước mặt này đang muốn làm gì.

Chắc chắn là cho vay nặng lãi!

Trong lòng Trương Dịch rục rịch, nảy ra một ý hay.

Anh thở dài một hơi, giả vờ như đang rất đắn đo mà nói: “Đúng vậy đó, việc kinh doanh của gia đình tôi đang cần tiền gấp để xoay vòng vốn, nhưng bên phía ngân hàng…”

Trương Dịch nói đến đây lại cố ý lộ vẻ biểu cảm khó xử.

Tóc Vàng cũng tỏ vẻ thấu hiểu đồng cảm các thứ.

Nhưng phàm là người có thể đi con đường bình thường như vay tiền ngân hàng thì ai lại mất não mà đi vay nặng lãi cơ chứ?

Gã nói với Trương Dịch: "Đúng vậy đó, bây giờ ngân hàng cho vay cũng quản lý nghiêm ngặt lắm! Đủ thứ các loại quy tắc quy định, tốc độ lấy tiền cũng rất là chậm luôn."

"Nhưng mà anh bạn, nếu cậu cần dùng tiền gấp, thì tôi có thể giúp cậu chuyện này."

Trương Dịch thận trọng nhìn Tóc Vàng.

"Anh sao? Anh có được không đấy? Tôi cần tiền triệu đấy!"

Tóc Vàng nghe được đây là mối làm ăn lớn, ánh mắt cũng rõ ràng trở nên phấn khích hơn.

Gã lấy từ trong túi ra một tấm danh thiếp và đưa cho Trương Dịch.

"Công ty chúng tôi chuyên môn ra tay nghĩa hiệp cứu người trong biển lửa. Chỉ cần cậu cần tiền, tìm chúng tôi nhất định không sai!"

Trương Dịch liếc nhìn danh thiếp và nói "Công ty trách nhiệm hữu hạn Dịch vụ Tài chính Vay Nhiều Hơn."

Mà tên của Tóc Vàng là giám đốc kinh doanh, tên là Hồ Minh Hoa.

Trương Dịch phấn khích nói: "Các anh có thể cho tôi mượn tiền sao? Tôi cần 5 triệu, chỉ cần các anh có thể giúp tôi vượt qua giai đoạn khó khăn này, tôi cam đoan nhiều nhất trong vòng ba tháng nhất định có thể hoàn tiền về cho các anh!"

Hồ Minh Hoa cười nói: "Chuyện này dễ thương lượng mà, công ty của chúng tôi rất có tiềm lực. Chuyên môn giúp đỡ những người đang gặp vấn đề tài chính như cậu đấy."

"Đi thôi, chuyện này chúng ta về công ty rồi từ từ mà bàn bạc."

Vẻ mặt Trương Dịch tràn đầy mong đợi khẽ gật đầu, liền đi theo Hồ Minh Hoa về công ty của gã.

Cái gọi là công ty thực chất là một văn phòng hẻo lánh nằm trong một toà nhà.

Sau khi vào cửa, Hồ Minh Hoa dẫn Trương Dịch đến văn phòng ông chủ của gã.

Ông chủ của công ty cho vay này trông có vẻ to cao đen hôi, nhưng lại mặc một bộ âu phục hiệu Baleno.

Rõ ràng là đang cố gắng tạo nên hình tượng một công ty hợp pháp.

Có điều giữa hai hàng lông mày của hắn lại mang theo vài phần hung dữ.

Nếu như không phải lăn lộn trong xã hội nhiều năm thì nhất định không có được cảm giác này.

Hồ Minh Hoa giới thiệu tình hình cơ bản của Trương Dịch với ông chủ trước mặt: "Giám đốc, đây là một khách hàng muốn vay tiền của chúng ta."

Ông chủ tên là Trần Hùng, sau khi nhìn thấy Trương Dịch, hắn lộ ra khuôn mặt tươi cười mời Trương Dịch ngồi xuống.

"Cậu Trương, xin hỏi cậu muốn vay bao nhiêu tiền?"

Không hổ danh là công ty cho vay nặng lãi, nội dung cuộc trò chuyện thật vừa thẳng vừa thô.

Bản thân một công ty như vậy đã là không hợp pháp rồi, cho nên không có quá nhiều quy tắc và quy định.

Mà bọn họ lại có cách để bắt bạn ói tiền ra, căn bản không lo lắng bạn quỵt nợ.

Trương Dịch nói: "Tôi muốn vay 5 triệu."

Trần Hùng nhướng mày: "Chà, đây không phải là số tiền nhỏ. Có điều cậu Trương này, trước đó tôi có nói rồi, lãi suất của chúng tôi rất cao, cậu phải chuẩn bị tinh thần đấy nhé."

Hồ Minh Hoa ở bên cạnh lại nói: "Việc làm ăn của cậu Trương đây cần gấp tiền để xoay vòng vốn, chờ đến khi có doanh thu rồi, thì chẳng mấy chốc sẽ thừa tiền mà trả lại thôi, đúng không nào?"

Hai người kẻ xướng người hoạ, tất cả đều rơi vào trong mắt Trương Dịch.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!